Cha tôi ... một người lính ... từ làng quê nghèo ra đi
Người thường dạy tôi sống làm người, sống phải thành nhân
Cha tôi ...người đi ra từ miền quê mộc mạc..
Người nói tiếng nói của người dân nghèo
Người hát những khúc hát dân ca buồn
Người viết những trang viết trái oan
Người sống như cây thông vi vu giữa đại ngàn, thẳng ngay suốt cuộc đời... tự do
Trong tôi ... hình bóng ấy, đơn sơ, mộc mạc, chân tình
Người là bài ca suốt cuộc đời thắm đượm tình quê.
Cha tôi ... không cao sang không phồn hoa ồn ào.
Lặng lẽ đêm đêm như loài chim biển
Người bước những bước chân đại bàng,
Người sáng như sao mai giữa đại dương,
Người sống trong nhân gian giữa tình yêu mọi người.
Rồi một chiều biển nổi cơn giông tố,
đại dương thét gào tiếc thương một kiếp người.
Cha tôi người đã về nguồn, người lặng lẽ ra đi,
bỏ lại sau lưng niềm tiếc thương của người thân,
đồng chí và còn mãi nhưng buồn vui trong trang viết của người,
người nằm đó trên đồi cao đầy gió,
hương thơm ngào ngạt hoa “chạc chìu” trắng ngắt,
ru người, ru đời, ru cha .... mãi ngàn năm.
Trong Video âm nhạc có sử dụng một số hình ảnh được lấy từ chương trình Văn học nghệ thuật "Xuân Đức - Nhà văn đất lửa" và chương trình "Giai điệu tự hào tháng 7/2019 - Mồ Hôi Đá" của VTV
0 nhận xét:
Post a Comment